-Dâm Tặc.
Hai từ vừa thốt lên khỏi miệng hắn khiến cho những người xung quanh đều sững sờ nhìn cô gái đứng cạnh hắn.
Hắn có thể thề với trời, hai từ đó chỉ là do hắn quen miệng mà thôi, tuyệt không có ý gì khác. Chưa kịp mở miệng giải thích, hắn đã cảm giác được cổ áo mình bị người khác nắm lấy, cả người hắn liền bị cô kéo sát lại.
-Chúng ta quen biết nhau?
Vẫn là giọng nói khiến hắn phát điên, nhưng trong ngữ khí của cô xen lẫn một chút tức giận. Dễ hiểu mà, làm gì có ai giữ được bình tĩnh khi có người lạ mặt nào mình không quen gọi mình hai tiếng “dâm tặc” bao giờ.
-A! Xin lỗi, là do thói quen mà thôi.
Hắn giật mình toan lùi lại khi bị cô nắm cổ áo lôi tới, nhưng hắn chợt nhận ra, sức lực của cô căn bản không hề thua kém hắn.
-Thói quen? Vừa gặp người khác liền hô “dâm tặc”, có cần tôi sửa thói quen đó cho anh không?
Cô mỉm cười nhìn hắn nhẹ nhàng nói. Nhưng hắn biết nếu đây không phải là nơi đông người thì ắt hẳn hắn đã bị cô cho một trận rồi.
-Không phải, không phải, hiểu lầm mà thôi, chờ tôi một chút.
Hắn loay hoay lấy điện thoại trong túi quần ra bấm.
-Muốn gọi hội? Cứ việc, đây không ngán. Đây đông người, ra ngoài.
Cô buông cổ áo hắn ra rồi bước ra ngoài tiệm sách.
Nhìn cô bỏ đi hắn liền hớt hải chạy theo sau. Khi vừa ra khỏi hiệu sách, hắn liền thấy cô đang khoanh tay tựa vào ghế đá cạnh đó chờ hắn.
-Sao? Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-ten-em/78819/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.