Âm thanh tiếng người phát ra từ phía sau…
“Không sao đâu…”
Nghĩ lại thông tin quý giá mình mới hỏi được từ Lão Kit, Khải Thần vừa ngồi vừa gật gù suy nghĩ.
Chỉ chậm hơn vài ngày nữa, nếu ông ấy không đồng ý chỉ dạy cho cậu, có lẽ với các võ sĩ đang hăng say luyện tập đó của Omanda, thì rất khó để cậu đối chọi lại được.
Trong thế cuộc này, nhờ lão ý mà quá trình thực hiện kế hoạch của cậu đã trở nên khả thi hơn bao giờ hết.
Suy nghĩ này thoáng qua trong đầu cậu, với nụ cười rạng rỡ trên môi, Khải Thần tiếp tục trò chuyện thân mật với lão, cố gắng không để đối phương cảm thấy khó xử.
Giọng điệu của anh ấy bình tĩnh, thái độ ân cần, khi nói chuyện cũng không đề cập tới thân phận quý tộc của mình, chỉ thể hiện mình là một người trẻ tuổi, năng học hỏi từ một vị tiền bối của gia tộc.
Điều đó khiến ông ta cảm thấy vô cùng bội phục trước thái độ và cách đối nhân xử thế tài tình của anh ấy.
Nhìn Khải Thần trước mặt, lão không khỏi nghĩ đến Omanda.
Mặc dù họ là an hem cùng cha khác mẹ, cũng gọi là người trong một nhà, thế nhưng trái ngược lại hoàn toàn nhau về mọi thứ.
“Cậu chủ cả Omanda…. Lão đã từng vào sinh ra tử, cống hiến phục sự cậu ta, không kể hiểm nguy.”
“Vậy mà…”
“Tôi mất cả một cánh tay để bảo vệ cậu ấy, thế nhưng cậu ta lại đối xử với lão như vậy đây.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-ten-anh-la-vi-sao-cua-em/2795422/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.