“Ông Koribo, chào buổi sáng.”
Nhìn Koribo đứng trước mặt, Khải Thần bước tới và cung kính chào hỏi.
Koribo ngạc nhiên liếc nhìn Khải Thần.
“Còn sớm quá.”
Ông ta nhìn Khải Thần, vẻ mặt có chút kinh ngạc:
“Ngươi không muốn ngủ thêm như những kẻ khác?”
“Ta tưởng ở độ tuổi này đối với đám học sinh, không có điều gì quan trọng bằng việc ngủ.”
“Tôi đã quen rồi, thưa ông!”
Khải Thần trầm ổn đáp cung kính.
“Thật đáng bất ngờ.”
Koribo gật đầu tỏ vẻ hài lòng và không nói gì thêm.
Khải Thần quan sát thái độ đó từ ông ta, cũng hiểu ý nên cậu chỉ biết im lặng, đứng sang một bên một cách lặng lẽ.
Tất nhiên, anh không hề chỉ đứng yên ở đó.
Dưới cái nhìn có phần bất ngờ của Koribo, anh ấy nhặt vũ khí đã được bày sẵn trước mặt lên, sau đó tìm một vị trí trên sân tập và múa kiếm.
Thao tác thuần thục của anh đang thi triển là những kĩ năng mà tự bản thận anh đã tổng hợp được bấy lâu nay.
Sau nửa năm hồi phục để hoàn thiện lại toàn bộ kĩ năng kiếm thuật, hiện tại anh đã khôi phục lại được một số kỹ năng trước đây và gần như tương đương với một bậc thầy kiếm thuật.
“Loại kiếm thuật này...”
Nhìn chằm chằm một hồi, Koribo nhịn không được hỏi:
“Nhà ngươi học được ở đây ra?”
[Thế là cá đã cắn câu].
Khải Thần nghĩ điều đó trong đầu có chút mừng nhưng anh không bộc lộ ra bên ngoài, cậu đáp:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-ten-anh-la-vi-sao-cua-em/2795400/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.