“Quả nhiên là dấu vết chuyển động của sinh mệnh năng lượng...”
Một lát sau, tại một bãi đất trống, Koribo nhìn về phía trước Khải Thần, trong mắt tràn đầy hưng phấn cùng vui mừng:
“Đứa nhỏ này có tư cách trở thành kỵ sĩ”
Lúc này anh vui mừng đến mức có cảm giác như vừa trúng số độc đắc.
Mặc dù Koribo đã dạy một số kỹ thuật thở của hiệp sĩ, nhưng trên thực tế ông ấy không mong đợi bất kỳ ai có tư cách hiệp sĩ sẽ xuất hiện, bởi xưa nay việc đó rất hiếm khi xảy ra.
Dù sao loại người này quá hiếm, nếu tổ tiên không có huyết mạch kỵ sĩ thì trong hàng ngàn người chỉ có thể may lắm tìm ra một người có thiên phú là đã đỉnh lắm rồi.
Sự hiếm có khó tìm của nó có thể tưởng tượng được.
Koribo ban đầu chỉ giảng dạy một cách ngẫu nhiên và anh ấy hoàn toàn để họ đi xa nhất có thể.
Dù sao đi nữa, kỹ thuật lấy hơi thở đó có thể rèn luyện và tăng cường sức mạnh cho cơ thể ngay cả khi được thực hiện bởi những người không có trình độ.
Nhưng đến ngay cả Khải Thần, cậu cũng không thể ngờ rằng mình lại là người được chọn.
Lúc này anh ấy cảm thấy bất ngờ.
Có thể cảm nhận được sự rung động của năng lượng sống trong khoảng thời gian ngắn như vậy, thiên phú hiệp sĩ của cậu cũng rất tốt.
Tất nhiên không có sự thiên phú nào mà không có cả quá trình khổ luyện chăm chỉ, cặm cụi từng ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-ten-anh-la-vi-sao-cua-em/2795395/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.