Bên suối, những ngôi sao, cùng Giang Y
.
Úc Khê gãi đầu.
Giang Y chậm rãi ăn phở xào, thỉnh thoảng hút một hơi thuốc, mỉm cười, cũng không giục cô.
Rốt cuộc Úc Khê chủ động nói: "Là thơ của một người nước ngoài."
Chúc trấn chỉ có một hiệu sách, chính là hiệu sách Úc Khê làm thêm, ngoài một ít sách tham khảo và tiểu thuyết màu mè thì có rất ít sách loại khác. Là khi đang dọn dẹp, Úc Khê đào được một cuốn đầy bụi trong góc, là một tập thơ của người nước ngoài.
Trí nhớ của Úc Khê rất tốt, học thuộc lòng rất nhanh, nhưng cũng không tốt đến mức nhìn một lần là không quên được.
Duy nhất bài thơ ấy, cô chỉ đọc một lần, đã gần như thuộc lòng.
Rồi cứ thế thích.
Giờ phút này, gió đêm phơ phất, trước mặt có mùi phở xào và mùi bia thoang thoảng, gió thổi qua, mùi nước hoa và mùi sơn chi trên người Giang Y cùng bay tới, lấn át tất cả những thứ khác.
Giang Y vén một lọn tóc xoăn bị gió thổi loạn ra sau tai, lọn tóc kia vẫn không đứng yên, mà nghịch ngợm vểnh lên, có phần sinh động có phần đáng yêu. Giang Y hút thuốc cười nhìn Úc Khê: "Ừ, nghe đây."
Úc Khê hắng giọng bắt đầu đọc:
"Hoa dễ chạm vào chân người,
Rồi cũng sẽ bị người chà đạp
...
Những viên ngọc trai trốn trong kho báu ngoài biển khơi,
Rồi cũng sẽ bị người tìm ra
...
Những ngôi sao rất thông minh, đều có lí do
Tránh xa nhân gian của chúng ta;
Những ngôi sao treo trên màn trời,
Giống như ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-len-ngoi-sao-nho-nguoi/242520/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.