Chắc chắn không phải vô duyên vô cớ mà cô bé nói những lời như vậy, không khỏi khiến tôi cảm thấy cảm động, trong lòng xuất hiện một cảm giác ấm áp.
“Được rồi, Tiểu Tiểu, tôi tin lời cháu nói được chưa? Đừng khóc, nhìn cháu khóc trong lòng tôi cũng chịu không nổi.”
Tiểu Tiểu nín khóc mỉm cười khi nghe tôi nói, ôm cổ tôi, vậy mà lại mở cái miệng nhỏ nhắn hôn nhẹ lên mặt tôi một cái, trong lúc nhất thời khiến tôi có chút rối loạn và ngượng ngùng.
Sau đó cô bé trốn sang một bên cười, không ngừng dặn dò tôi: “Ba nuôi, chú nhất định phải cẩn thận, những người đó rất xấu xa, không biết sẽ dùng biện pháp quái quỷ gì để đối phó với chú.” Khuôn mặt Tiểu Tiểu lộ ra vẻ tức giận.
Tôi vừa mới gật đầu, cô bé dường như nhớ ra điều gì đó, nói tiếp: “Đúng rồi, chỗ cháu có một lá bùa hộ mệnh, đây là vật duy nhất mà ba cháu để lại cho cháu, ông ấy nói rằng nó có thể linh nghiệm và có thể phù hộ cháu cả đời bình an. Bây giờ cháu đưa nó cho ba nuôi, cháu hy vọng chú có thể bình an thoát khỏi âm mưu của những kẻ xấu xa kia.”
Tiểu Tiểu cởi cúc áo trên cùng của chiếc áo bông, lấy từ trong cổ ra một sợi dây chuyền nhỏ, sau đó đeo nó vào cổ tôi.
Tôi vội vàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé và liên tục từ chối: “Không được, không được, đây là bùa hộ mệnh ba cháu để lại cho cháu, làm sao chú có thể lấy nó được? Hơn nữa, chú cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-hon/1721733/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.