Đường mập cũng không rảnh rỗi, móc ra một đống vàng mã, sau khi đốt nến lên thì vứt từng nắm từng nắm xuống mặt sông, trong miệng còn tụng lớn lên: “Núi là rào cản, nước là phương tiện, thi thần trong nước muốn trở về thành hồn, oán hận vô tận, căm hận vô tận, cùng vàng mã hóa thành tro, cùng vàng mã hóa thành tro…”
Muốn cùng vàng mã hóa thành tro, muốn cùng vàng mã hóa thành tro…
Trong miệng Đường mập lặp đi lặp lại câu này nhiều lần, mà từng chùm từng chùm vàng mã đang bốc cháy, đều rơi toàn bộ xuống sông.
Không biết là vàng mã cùng tiếng tụng kinh của Đường mập có tác dụng, hay là tia máu của Lý Nhị Bảo phun ra có tác dụng. Chỉ thấy ngọn đèn trời vẫn luôn quay vòng ở phía xa kia vậy mà lại di chuyển, giống như là bị người ta xách đi, bay về từng chút một.
Nhưng ai cũng không ngờ rằng, bốn ngọn đèn trời xung quanh lại không rời không bỏ, còn luôn theo ngay sau.
Tôi cảm thấy dây dẫn hồn trên cọc gai dầu cũng có thể động đậy rồi. Nó quấn lên cái cọc từng chút một theo sự chuyển động của đèn trời.
Khi năm ngọn đèn trời đến càng ngày càng gần hơn, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Thật ra các đội tìm xác khác cũng đều nhìn ra được, mọi chuyện đều là nhờ vào công lao của đội chúng tôi, cho nên cũng không có ai dám lên tiếng kêu gào gì nữa.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút…
Nhưng tôi cảm thấy thời gian trôi qua vẫn quá chậm, trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-hon/1721719/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.