Hai người đang chiến đấu trên đài giống như người say rượu, bắt đầu đi đứng loạng choạng.
Đám người dưới khán đài cũng không hò hét nữa, bọn họ bị cách đánh liều mạng của A Uy làm cho sợ hãi, căng thẳng nhìn hai người kia, rất sợ hai người đó sẽ gã thẳng từ trên sàn đấu xuống.
Ngay vào lúc này, A Uy và Đường Khuê trên sàn đấu không còn sức để di chuyển nữa, hai người ngã vật xuống cùng một lúc...
Trọng tài lập tức xông lên, đưa tay lay lay A Uy và Đường Khuê một lúc, sau đó quay xuống dưới đài nhìn khán giả lắc đầu đầy bất đắc dĩ.
Trái tim tôi thổn thức, nước mắt muốn trào ra, chẳng lẽ người anh em A Uy của tôi cứ thế mà xong đời hay sao?
Gương mặt của mọi người đều u ám đáng sợ, không một ai trong chúng tôi muốn mất đi người anh em tốt như A Uy.
Thái Phụng và Lệ Hoa không kìm nén được nữa, hai người đó đã bắt đầu ôm nhau khóc thật to.
Nhưng không ngờ tên trọng tài chết tiệt trên sàn đấu kia hô to: “Bởi vì cả hai đấu thủ ngất xỉu cùng một lúc, không thể quyết định ai thắng ai thua, thế nên tôi tuyên bố trận đấu này hòa.”
Trọng tài vừa dứt lời thì tiếng vỗ tay dưới khán đài vang lên như sấm, ngay cả hai đấu thủ trên một sàn đấu khác cũng bị tiếng vỗ tay ở quanh đây thu hút nên tạm dừng động tác ngoái lại nhìn, khi hai người đó thấy hai gương mặt máu me đầm đìa ngang nhau của Đường Khuê và A Uy cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-hon/1721709/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.