“Anh Hổ Tử, anh xem tôi đã vất vả cả nửa ngày cũng mệt rồi, anh dìu tôi qua bên cạnh nghỉ ngơi một chút có được không? Có được không vậy?” Giọng nói của Thái Phụng ngọt ngấy khiến người khác nghe đến xương cũng sắp rụng rời.
Tôi còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì liền cảm thấy phía trong cánh tay truyền đến cảm giác đau thấu tim. Tôi cúi đầu nhìn một cái, phát hiện ra bàn tay nhỏ của Thái Phụng đang véo vào phần thịt mềm ở phía trong cánh tay tôi, lại còn dùng sức véo một vòng, nhưng trên mặt cô ấy thì lại nở một nụ cười nhẹ mê hoặc chết người.
Sự thay đổi đột ngột khiến Đường Bát Kiệt ngây người ra, cứ ngây ngốc nhìn tôi và Thái Phụng như vậy, miệng lắp bắp hỏi: “A Phụng, hai người như vậy là sao?”
“Anh còn chưa nhìn ra sao? Anh Hổ Tử trước giờ đều thích tôi, chỉ là không dám nói ra ở trước mặt người ngoài mà thôi, hơn nữa tối hôm đó anh ấy ở trong phòng tôi còn…” Thái Phụng nói đến đây đột nhiên giả vờ xấu hổ, khiến cho những lời phía sau càng trở nên ý vị sâu xa.
Trong đầu tôi ong ong một tiếng, chẳng lẽ con nhóc Thái Phụng này điên rồi à? Nói lung tung cái gì thế này? Hai chúng tôi có quan hệ đó từ lúc nào? Sao tôi lại không biết? Hơn nữa mấy lời này mà bị truyền ra ngoài thì tôi còn không bị nhấn chìm bởi mấy lời bàn tán sao!
Nhưng khi tôi nhìn thấy ánh mắt muốn giết người của Đường Bát Kiệt, cùng với sự gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-hon/1721697/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.