Tôi gật đầu thật mạnh, sau đó cau mày nói: "Con đã xuống dưới rồi, cũng không tìm thấy xác của cô ấy, hơn nữa dưới giếng cũng rất tối, nước cũng sâu, nếu như muốn tìm xác con sợ rằng không phải chuyện dễ dàng gì...."Từ trên ghế mây, Dì Hồ đứng bật dậy, nét mặt nghiêm trọng cầm lấy giấy bút, viết gì đó, chờ tới khi giấy trắng đầy ắp chữ, thì dì Hồ đem tờ giấy đưa cho tôi, rồi ở bên tai tôi nhẹ giọng dặn dò...
Vừa rời khỏi nhà dì Hồ tôi vừa suy nghĩ, lần này muốn xuống giếng để vớt xác của Kha Phàm lên không phải là chuyện nhỏ, tôi nhất định phải tìm người tới giúp mới được, vậy nên cũng chậm rãi đi tới nhà của Mạnh Tam Quỷ, một người bạn của tôi.
Mạnh Tam Quỷ là một người bạn từ thủa nhỏ của tôi, thân tới mức có thể coi như anh em thân thiết trong nhà, cậu ta nhỏ hơn tôi hai tuổi, cũng là một anh chàng độc thân nổi tiếng của thôn này.
Thật ra cái tên Mạnh Tam Quỷ này cũng chỉ là một biệt danh mà mọi người đặt cho cậu ta mà thôi, tên thật của cậu ta là Mạnh Đức Lâm, lúc cậu ta mới sinh ra đã dọa cho bà Vương đỡ đẻ sợ tới mức tim muốn bay ra ngoài, run rẩy tới mức đứng không vững mà ngã ngồi trên mặt đất, gương mặt của thằng nhóc này thật sự rất xấu, cái đầu tròn trọc lốc không có một sợi tóc nào, một nửa mặt bị chiếm cứ bởi một cái bớt màu xanh to đùng, khiến cho gương mặt xấu xí bị chia ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-hon/1721661/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.