Nhật Lam thức dậy thì cũng là 9:00 sáng hôm sau, hai bên bắt đùi mỏi nhừ còn nơi đó thì vừa đau vừa xót. Em chống đỡ cả cơ thể cố gắng ngồi dậy với lấy điện thoại, 10 cuộc gọi nhỡ đến từ bố và chị Trang cùng với rất nhiều tin nhắn. Em vội vàng gọi lại cho bố và chị Trang thông báo là mình không sao chỉ mệt quá nên đã ngủ quên và xin phép nghỉ ngày hôm nay. Còn chị chẳng có một cuộc gọi nhỡ cũng chẳng có tin nhắn nào chị đã đi làm từ sáng sớm. Em mặc quần áo lê lết thân thể mệt mỏi đầy đau đớn vào nhà vệ sinh tắm rửa sạch sẽ, từ phòng vệ sinh đi ra bây giờ em mới chú ý đến đồ ăn sáng trên bàn. Em ngồi xuống bàn ăn, chỉ có 2 món đơn giản nhưng đều là món mà em thích ăn vào buổi sáng nhưng em lại chẳng có khẩu vị. Ăn tạm vài miếng, nhai trệu trạo nó trong mồm rồi em đứng dậy dọn dẹp. Lúc đi ngang qua bàn làm việc của chị, em nhớ đến chuyện tối qua, sự tò mò đưa những bước chân của em đi tới bên bàn. Em cực kỳ tò mò muốn biết thứ trong ngăn bàn đó là gì. Nhưng em lại không muốn xâm phạm đời sống riêng tư của chị. Em lưỡng lự không biết phải làm sao, nếu em trộm xem có nghĩa là em không tin chị, nhưng sâu thẳm trong em, em biết niềm tin của em bây giờ rất mong manh.
Em mở ngăn kéo bàn ra, bên trong là một chiếc hộp quà màu xanh lam, mở nắp hộp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-het-su-diu-dang-cua-troi-dat-gui-cho-chi/2938986/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.