Những ngày sau đó, Hà Anh một mình đi khắp Điện Biên Phủ: Pa A Chải, Mường Nhé, hồ Pá Khoang, bảo tàn Chiến thắng Điện Biên Phủ... Tất cả đều đem đến cho cô nhiều kinh nghiệm và trải nghiệm thú vị. Đặc biệt, lúc đứng trong đám đông xem các cô chú bộ đội tập diễu binh ngoài đường, cô may mắn gặp được một bác cựu chiến binh và được nghe bác kể chuyện kháng chiến. Bác không tham gia chiến trường Điện Biên Phủ mà chủ yếu tham gia những trận sau này. Cô nhớ kĩ một câu nói của bác: "Gian nan lắm, vất vả lắm. Chú của bác hi sinh trong chính trận Điện Biên Phủ 1954 này, bà nội bác ngày nhận di vật của chú ấy khóc lên khóc xuống. " Để con đi thì mất con - Nhưng không cho con đi thì Mất Nước !". Chiến tranh khổ lắm, giờ hòa bình thì cố mà giữ lấy".
Nhìn bác ấy, Hà Anh chợt nhớ đến ông nội mình, ông cũng là một người lính từng trải qua những năm tháng mất nước. Ông kể: "Hồi đó ông bị một viên đạn găm vào chân, phải vào viện điều trị, đến lúc ra viện thì chiến tranh cũng kết thúc. Cũng nhờ vậy cái mạng này mới giữ được chứ không giờ xác cũng nằm với đồng đội ở mãi tận rừng già biên giới rồi", "Nhớ thằng Định cùng trung đội, trưa hôm ấy nó còn hẹn bao giờ hòa bình nó mời ông đến ăn cưới nó, thế mà ngay tối hôm đấy nó lại hy sinh. Chả biết người yêu nó giờ thế nào, cũng không biết nó được về với mẹ chưa?", "Hôm đấy trung đội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-em-la-sai-gon-nam-1975/3571958/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.