Mấy hôm rày quán đông khách, Trịnh Kì phải ra phụ nhân viên. Tất bật hẳn.
Những đêm say cứ như vậy tăng dần.
Nhược Hi luôn ở bên cạnh gã, đốc thúc pha nước làm canh.
Trịnh Kì áy náy lắm. Thế là gã phải tìm một người thay thế vị trí của mình. Có một số người tới ứng tuyển, chỉ là Trịnh Kì chưa vừa ý ai.
Ở trên máy lướt profile, cảm thấy càng ngày càng mơ hồ.
Nhược Hi hỏi, "Em cần người thế nào đấy?"
Trịnh Kì chun mũi, "Chỉ cần hiểu biết tốt về rượu và có khả năng quản lí là được rồi."
Nhược Hi nghĩ một chút. "Hay là em gọi người hôm trước đi?"
"Ai cơ?" Trịnh Kì nhấc mắt, vừa vặn thấy Nhược Hi cúi đầu từ phía trên, đuôi tóc y rủ xuống má gã.
"Cái người phụ nữ mà nuôi dạy em ấy."
Trịnh Kì nghe xong lạnh toát cả người, "Anh đừng có suy nghĩ như vậy, em có thiếu nhân sự cũng không tuyển bà ta."
Nhược Hi bật cười.
Vậy là cuối cùng vẫn chưa ưng ý được ai.
Mãi đến cuối tháng khi đến kho rượu, tình cờ gặp một cô nhóc học pha chế.
Trịnh Kì nhìn cô bé thoăn thoắt, dáng dấp có vẻ rất quen thuộc, như vậy động lòng, cứ thế đem về quán luôn.
Cô bé hơi sợ người lạ, dáng người nhỏ nhắn, tuy vậy rất được việc. Trịnh Kì đỡ nhọc, chỉ cần có mặt vào buổi sáng thôi.
Nhược Hi luôn ghé tới, Trịnh Kì như cũ hỏi y ăn cái gì.
Nhược Hi tới ăn mỗi ngày đều một món. Thực đơn trong quán phong phú thêm cũng là Trịnh Kì muốn làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-em-doa-dinh-tu-do-ruc-cua-long-toi/250116/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.