Phong Thần dìu cô vào phòng, hắn vừa đỡ cô vào đã nhanh tay khóa chốt cửa. Hắn ngồi lên ghế sofa, đặt cô dạng hai chân ra ngồi ở phía trên. Hắn bắt đầu trở nên nghiêm nghị la rầy mấy câu
" Em thấy mình đã sai chưa ? Sao lại không chịu nghe lời anh " Bạch Phong Thần làm mặt nghiêm nhìn cô, hắn nói với tông giọng trầm đặc.
" Em có làm gì đâu " Cô quan sát một lượt cảm xúc trên khuôn mặt hắn rồi mới dám nói ra, nếu khuôn mặt hắn bây giờ là tức giận đến nẩy lửa thì có cho vàng cô cũng không dám tranh cãi
" Còn dám cãi sao ? "
Tại sao hắn có thể biến đổi cảm xúc một cách khó tin đến như vậy. Gương mặt hắn trở nên tối đen, giọng nói cũng đã gắt gao hơn nhiều so với lúc nảy
" Em...em không có cãi. Anh nhìn đi, em đâu có sao đâu này " Lam Y lập tức quýnh quáng, cô liền dơ hai tay ra, rồi để hắn nhìn sơ lượt một lần, sau đó lại đưa thẳng chân để hắn kiểm chứng
Phong Thần kiểm tra qua thì quả thật trên người cô không có một vết thương nào cả. Nhưng có vẻ hắn vẫn chưa hài lòng nên muốn nói tiếp
" Em còn nói được sao. Còn về chuyện cây dao nữa, nếu em không né được thì sao ? " Hắn lợi dụng ôm lấy eo cô, rồi liền dùng giọng ôn nhu không còn gắt gỏng như lúc nảy
Nhưng cô thì lại bình tĩnh trả lời : " Thì chết chứ sao nữa "
Đúng vậy, nếu không né được cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-duong-la-chong/1102798/chuong-59.html