Sáng hôm sau, đồng hồ vừa điểm đúng sáu giờ thì Bạch Phong Thần đã có mặt dưới nhà. Hắn vẫn có thói quen là thức sớm như thường ngày mặc dù hôm nay không lên công ty
Ngửi được mùi hương thức ăn từ sau bếp nên Phong Thần tò mò đi đến xem thử. Vừa vào đã thấy bóng lưng mảnh mai của Như Tuyết, hắn hơi chau mày vẻ kinh ngạc
Như Tuyết thường ngày không có thói quen thức sớm như thế, vả lại hôm nay còn nấu đồ ăn sáng nên trông hắn có vẻ không quen với bà ta của ngày hôm nay
Đang định xoay gót bước ra ngoài thì bà ta gọi hắn lại : " Anh không định ăn sáng à ? Lại định đi đâu nữa "
Trên tay cũng chỉ là hai đĩa thức ăn đơn giản, ngoài món trứng ốp la ra thì chắc bà ta chẳng còn biết làm món nào khác
" Sao hôm nay em thức sớm vậy "
Hắn hoàn toàn làm lơ câu hỏi vừa rồi mà chuyển sang một chủ đề khác. Phong Thần miễn cưỡng kéo ghế để ngồi, nhưng chân thì ngứa ngáy muốn phóng đi ngay
" Đêm qua không có anh nên em ngủ không được " Bà đi từ phía sau đến, móng tay được nuôi dài sắc nhọn vuốt nhẹ một đường từ đằng sau gáy cho đến cổ hắn. Ánh mắt như đang mong chờ một điều gì đó không thể nói ra thành lời được
" Chẳng phải bình thường vẫn như thế sao " Hắn lấy nĩa rồi thản nhiên đáp trả lại lời nói mời gọi vừa rồi của bà ta
Bỗng ý nghĩ trong đầu như bị rơi vào một vực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-duong-la-chong/1102792/chuong-53.html