Đúng như lời của Trương Kiến Quốc miêu tả trên đường đến đây, chỗ ở lần này mang đến cảm giác an tĩnh, bình yên, hơn nữa, căn nhà này còn rất rộng.
"Ngoại trừ lão Bân, cũng như lần trước, tôi và Tiểu Cảnh một phòng, Tạ Kỳ Ngôn và Hàn Hân Đình một phòng!" Phương Tư Nhã tự nhiên, nhanh chóng phân phó.
"Có đến tận 4 phòng, chia làm gì?" Lão Bân đằng hắng, cố tình làm khó.
"Thì!! Không phải nên chia sao?" Phương Tư Nhã bối rối trước thái độ nghiêm túc của lão Bân.
"Đúng đó! Cậu một phòng, tôi và trưởng khoa Hàn một phòng, Tiểu Cảnh một phòng, lão Bân một phòng." Tạ Kỳ Ngôn hưởng ứng.
"Tại sao tôi ở một mình còn cậu và Hàn Hân Đình lại chung một phòng chứ?"
"Vì chỉ có 4 phòng thôi!"
"Nếu vậy thì để Hàn Hân Đình và Tiểu Cảnh mỗi người một phòng, lão Bân một phòng, tôi với cậu một phòng, chúng ta cũng đang sống chung mà."
Phương Tư Nhã đáng ghét, cậu chính là trêu hoa ghẹo nguyệt khiến cho Hàn Hân Đình cứng đầu phải nói ra mấy cái lời mà cậu muốn nghe có đúng không? Giữa những người ở đây, có mù thì cũng biết mối quan hệ giữa Tạ Kỳ Ngôn và Hàn Hân Đình. Hơn nữa, khi vụ án Mạc Bắc xảy ra, thái độ lo lắng và quan tâm của Hàn Hân Đình thể hiện rất rõ còn gì.
Mặc kệ có ai trước đó chạy đến bảo rằng mình là hôn phu của Hàn Hân Đình, hành động mới chính là lời đáp trả chân thật nhất. Tiểu Cảnh cũng tin điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-co-la-tri-ky-hay-goi-la-phap-y/3556661/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.