Phương Tư Nhã không phải chưa từng gặp những trường hợp không ngờ được khi bước đến phòng thẩm vấn. Thậm chí, cô cũng từng đối mặt kẻ đã cứu mạng mình trong phòng tra án. Chỉ là bản thân không ngờ, lần này, người đó là Mạc Bắc.
"Mạc Bắc! Tại sao lại là chị?" Phương Tư Nhã không giấu được thảng thốt.
"Chị không có làm!"
"Khi chị đến...cửa đã mở rồi!" Giọng Mạc Bắc run lên.
Mạc Bắc biểu hiện vô cùng mệt mỏi, hai mắt nặng trĩu không có sức sống, tròng mắt đỏ lừ như vừa trải qua một nỗi kinh hoàng khiến bản thân không thể chống đỡ, yếu ớt đáp lại Phương Tư Nhã, câu nói như thể đã phải lặp đi lặp lại nhiều lần.
Phương Tư Nhã ngồi xuống, thẩn thở nhìn người trước mắt mình một hồi lâu, Mạc Bắc vẫn cúi gầm mặt xuống, hai tay đan chặt vào nhau mà không hề có dấu hiệu vùng vẫy.
"Lão Bân à, lấy cho chị ấy một ly cà phê nóng và suất bánh mì." Phương Tư Nhã quay sang lão Bân bên cạnh, ánh mắt vẫn không giấu nổi đau lòng.
"Chị không đói!"
"Nhưng chị phải tỉnh táo và bình tĩnh kể lại cho cảnh sát tụi em biết, thật sự chuyện gì đã xảy ra và tại sao chị lại xuất hiện ở căn nhà đó." Phương Tư Nhã nhẹ nhàng.
Mạc Bắc trông bề ngoài lãnh đạm nhưng thật ra trong lòng bối rối đến mức không biết phải trả lời cảnh sát như thế nào. Cô không nhớ bản thân đã lặp lại bao nhiêu lần câu nói mình không giết người. Nhưng đó thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-co-la-tri-ky-hay-goi-la-phap-y/3513206/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.