Sau hơn 20 phút chạy xe, lão Bân và Tạ Kỳ Ngôn dừng chân trước căn biệt thự rộng lớn mang lối kiến trúc hiện đại.
Bao quát căn biệt thự được phủ khoát một lớp sơn trắng pha lẫn nâu, mọi thứ đều tuân thủ nghiêm ngặt theo phong cách trưởng giả sang trọng. Đằng sau lớp cổng sắt mạ vàng, khoảng sân trống vừa vặn phô diễn bức tượng lớn được đặt ở trung tâm của toàn bộ biệt thự. Mức độ đồ sộ của bức tượng này dù nhìn từ xa vài dặm cũng không khó để hình dung. Đó chính là tượng đúc bằng đồng toàn bộ chân dung của Lý Nghệ.
"Ông ta thực sự rất yêu bản thân đó!" Lão Bân đứng nhìn lên bức tượng cao tận 7 mét, giọng điệu cảm thán.
"Yêu bản thân cũng được, ông ta vẫn yêu con gái và gia đình mình là được." Tạ Kỳ Ngôn thờ ơ trả lời, cô có vẻ cũng quá quen với những kiểu trưởng giả như thế này.
"Xin chào! Chúng tôi là cảnh sát của đội trọng án Ưu Đạm, muốn gặp Lý tổng một lát." Lão Bân thoăn thoắt giơ thẻ cảnh sát, nhỏ giọng khi nhìn thấy cô hầu vừa trả lời họ qua màn hình thông báo khách đến.
"Xin chào hai vị, xin hai vị chờ một chút, tôi sẽ vào báo tin." Cô hầu lễ phép đáp lại nhưng không hề vội vàng mở cửa cho hai vị cảnh sát, sau đó, nhanh chóng chạy vào nhà.
"Nè! Cả mời chúng ta vào đợi cũng không sao? Coi thường chúng ta đến thế cơ à!"
"Không sao. Chỉ đến đây để làm nhiệm vụ, không cần câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-co-la-tri-ky-hay-goi-la-phap-y/3486585/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.