Hàn Hân Đình bị bắt thóp, không biết phải xử lý thế nào, cô luôn không thể đánh giá thấp ánh nhìn tinh tường của Tạ Kỳ Ngôn. Trái tim bị dồn ép đập nhanh đến mức loạn, nhưng cô vẫn cố gắng bình tỉnh khi nghe tiếng bước chân của Tạ Kỳ Ngôn đến gần.
Hàn Hân Đình vẫn quay lưng về phía họng súng của Tạ Kỳ Ngôn, cổ tay co lại để một chiếc dao nhỏ rớt xuống, bàn tay siết chặt cán dao. Pháp y vốn dĩ không có súng, cô cũng không quen dùng súng nên không mang súng bên người, cô quen dùng dao.
"Tôi đã nhắc nhở cậu nhiều lần, đừng để cảm xúc ảnh hưởng."
Rất nhanh, họng súng của Tạ Kỳ Ngôn đã chĩa sát vào đầu của Hàn Hân Đình. Tay của Tạ Kỳ Ngôn cũng lẹ làng thu hồi dao trên tay đối phương. Hàn Hân Đình cũng không có ý định phản kháng.
Dẫu sao từ miệng của Phí Quốc Cơ, cô cũng có được câu trả lời, cũng biết trước ngày Dao Dao của cô qua đời, cô ấy đã thật lòng chấp nhận tình cảm của cô. Bây giờ cùng lắm, cô được chết dưới họng súng của Tạ Kỳ Ngôn. Đây vẫn là một kết thúc đẹp, cô sẽ dễ chịu hơn khi trên đường đến gặp Hạ Chi Dao.
"Tôi biết vì sao cậu lại muốn hành động, tôi cũng hiểu những nỗi đau mà cậu chịu đựng suốt bao nhiêu năm qua rất mệt mỏi. Tôi biết cậu tổn thương, cũng rất vất vả chống đỡ."
"Không phải tôi không quan tâm đến cảm xúc của cậu, không quan tâm đến trái tim của cậu, không quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-co-la-tri-ky-hay-goi-la-phap-y/3486571/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.