Câu nói của Tạ Kỳ Ngôn khiến tâm trạng của cục trưởng Lâm hoàn toàn bị xoay chuyển. Ông ngỡ rằng Tạ Kỳ Ngôn sẽ buông bỏ cố chấp, ngoan ngoãn viết cho mình bản báo cáo bàn giao. Nhưng ánh mắt chân thành và nghiêm túc khi nói về lệnh lục soát, thực sự không giống như đùa.
"Tạ Kỳ Ngôn! Cháu tính ép chết chú à?" Cục trưởng Lâm lớn giọng.
"Không ạ! Cháu tin những phát hiện mới sẽ làm chú bất ngờ đó."
"Xin một lệnh lục soát còn chưa đủ bất ngờ à?" Ông mỉa mai, nhưng Tạ Kỳ Ngôn vẫn rất bình thản. Cô hiểu tâm trạng như ngồi trên đám lửa của Lâm Chính khi sự khiển trách của cấp trên liên tục đổ xuống, sức ép từ truyền thông và người nhà trước tốc độ phá án chậm chạp của cảnh sát.
Nhưng càng vào hoàn cảnh như thế, càng không thể loạn.
"Cháu muốn mở cuộc họp để trình bày rõ ràng."
"Hàn Hân Đình dạy hư cháu quá rồi đấy. Làm việc ngông cuồng như thế từ bao giờ?" Cục trưởng Lâm hậm hực. Với bản tính của Tạ Kỳ Ngôn, nếu đã yêu cầu mở họp, chắc chắn là có phát hiện đáng giá.
"Không phải ngông cuồng mà là tự tin."
"Được! Để chú coi trong hồ lô của hai đứa có gì. Chú sẽ chuẩn bị lệnh khám xét, nếu cuộc họp mang ra đủ bằng chứng thuyết phục, chú sẽ ký cho cháu. Ngược lại, cháu phải viết một bản kiể điểm cho chú." Cục trưởng Lâm nghiêm khắc.
Tạ Kỳ Ngôn nở nụ cười tươi căng tràn trên mặt, gật nhẹ đầu thay cho một lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-co-la-tri-ky-hay-goi-la-phap-y/3486552/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.