Cung đấu tranh chấp đoạt vị đáng lẽ ra phải tanh hôi mùi máu.
Nhưng hậu cung của Triệu Trạm lại là một bức tranh phong cảnh khác giống như một viện dưỡng lão rộng lớn vậy.
Cung đấu? Hoàng đế căn bản là không thèm nhìn nữ nhân khác một cái, mặc dù cười rất nhiều nhưng chỉ cười với Quý Phi thôi.
Được sủng nhất hậu cung, có hai nhi tử, Quý Phi nương nương có thể nói là có được tất cả, có địa vị không bao giờ thất bại.
Nhưng mà Nhan Hoan Hoan lại cảm thấy hai đứa trẻ là giới hạn của mình rồi, nàng cũng không có nhiều thời gian dẫn dắt, hơn nữa tuổi tác cũng đã lớn, gần ba mươi rồi, trình độ điều trị ở hiện đại còn có thể chống đỡ được làm một sản phụ trung niên, ở Đại Tấn thì nàng thật sự không dám liều cái mạng nhỏ của mình đâu, thế là đành dùng bộ phận đếm số tích góp được đổi lại chức năng tránh thai với hệ thống.
Có thể sinh được thì có gì mà đáng kiêu ngạo chứ? Nàng chỉ muốn chuyên tâm dạy dỗ đứa trẻ tốt thôi.
Mà giáo dục trẻ con, mấy năm đầu không phải cứ dạy tự mình đi vệ sinh, ăn cơm, đi đường, nói chuyện là làm tròn trách nhiệm được.
Đừng nói tới việc lại sinh thêm nữ nhi, cứ việc bật ra hình dạng khác thường mà bản thân biết được ăn uống đón gió mà lớn được, Nhan Hoan Hoan cũng chỉ có thể chắp hai tay lại biểu thị "không mang nổi không mang nổi", nhét nó lại đi.
Chỉ có hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-bieu-cam-cung-dau/3507376/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.