Lối đi đằng trước Trường Nhạc cung mặc dù không đến mức đông như trẩy hội, nhưng cũng người đến người đi.
Dù sao nơi đây cách tẩm cung của Hoàng Thượng rất gần, có thể nói là phải đi qua con đường này, cho dù đã là giờ lên đèn nhưng vẫn có thái giám trông coi qua lại. Liên Xuân tay cầm đèn lồng, quỳ dưới đất như một con đom đóm gãy cánh trong đêm tối, rất khó bỏ qua sự tồn tại của nàng ta. Đèn lồng càng làm tốt nhiệm vụ mà chiếu sáng gương mặt, khiến cho những người đã từng chạm mặt với nàng ta đều có thể dễ dàng nhận ra cung nhân này là ai.
Khi tin tức này truyền đi khắp hậu cung, Đông Hoa cung lại đ.è xuống một tin tức khác...
Thái Hậu ngất rồi.
“Dựa vào cái gì? Sao nàng ta dám? Là ý của Hoàng Thượng sao?”
Một khắc trước, Thái Hậu còn đang sợ vỡ mật, mệt mỏi co rúm ở trên giường, bây giờ lại vô cùng phẫn nộ, vung tay gạt một đống gốm sứ xuống đất. Cung nhân quá sợ hãi không hứng được, mảnh vỡ liểng xiểng rơi đầy đất. Nhưng mới vậy vẫn không thể làm nguôi ngoai cơn giận trong lòng bà ta, một phần mười, à không, một phần một trăm cũng không thể!
“Được lắm Nhan Quý Phi à, cố tình làm nhục ai gia! Không chịu cho ai gia dù chỉ là một chút thể diện, ai cho nàng ta gan chó làm chuyện đó!”
Ai cho nàng ta gan chó sao?
Thái Hậu bị tức tới hồ đồ nhưng lại hiểu rõ đáp án của câu hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-bieu-cam-cung-dau/3507238/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.