Trong một khắc kia, Nhan Hoan Hoan cảm giác được, có thứ gì đó đã bị vỡ vụn bên trong cơ thể mình.
Cho dù đã từng trải qua nỗi đau khi sinh con, nhưng sự đau đớn khi mũi kiếm đâm thủng trái tim vẫn mang theo nỗi hoảng sợ cực lớn, làn da bị mũi kiếm sắc nhọn tách ra, gắt gao ngậm chặt đoản kiếm, lại vẫn không ngăn được sự quyết tâm của người hành thích. Một kiếm này đâm ra, không phải ngươi chết thì chính là ta mất mạng.
Một nhát kiếm, Phục Huỳnh đã thành công.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc này, Nhan Hoan Hoan lấy thân mình chặn lại mũi kiếm, bên trong đầu từ đen đến trắng, tia sáng mê mang liền xuất hiện, mũi kiếm này đâm vào, chiều sâu và góc độ đều đã định hẳn phải chết, thời điểm tới gần cái chết, nàng nghĩ đến một câu nói có chút không đầu không đuôi: Lúc ấy, nhát kiếm mà Đoan Thân Vương phải chịu kia, có phải cũng đau như vậy hay không?
Sóng vai với cái chết lướt qua nhau, trước mắt tối sầm, lại được hệ thống kéo lại cực nhanh, mơ hồ có thể thấy rõ cảnh tượng trước mắt, tiểu cầu và tế bào cơ với tốc độ thần bí nhanh chóng được khâu lại ngay cả khoa học hiện đại cũng không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-bieu-cam-cung-dau/3356627/chuong-96.html