Đã nhắc tới ở trên, áo lông cáo này là may theo cỡ người Đoan Thân Vương cao to, vóc dáng Nhan Hoan Hoan nhỏ bé, mặc vào, có một đoạn quét lên mặt đất. Tuy vẫn có thể giặt sạch sẽ, nhưng mặc không vừa vặn hiển nhiên không thể dùng để tham dự các trường hợp chính thức.
Nhưng tính sao?
Sau khi uống hết đơn thuốc Tần thái y cho, cũng là lúc ‘bỏ lệnh cấm vận’ Nhan Hoan, cần đi chính viện thỉnh an Từ Vương Phi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ngày mới, trời tờ mờ sáng.
“Nương nương thật sự muốn như vậy sao?”
“Đương nhiên!”
“Nhưng mà, lết phết trên mặt đất……”
“Cô xách cái đuôi lên, đi theo sau ta, từ từ mà đi, sẽ không té đâu, tin ta đi!”
Thấy mặt chủ tử tràn ngập tự tin, Đàn Văn chịu thua, lo lắng hừng hực mà nghe theo, chỉ khó hiểu: “Nương nương, áo lông cáo đúng là rất tốt, nhưng đồ ấm giống vậy nương nương cũng không thiếu, sao phải chấp nhất phải mặc cái này? Nô tỳ cũng không có ý khác, chỉ sợ xách đuôi áo lên, nương nương sẽ bị gió luồn thổi đến.”
Thu Vân cũng lên tiếng: “Nương nương thật muốn mặc để đi ra ngoài, hay là chờ xin chỉ thị của Vương gia, sửa lại phù hợp với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-bieu-cam-cung-dau/3356603/chuong-72.html