Hoài Nam hít một hơi, vươn đũa đến nồi lẩu gắp một miếng rau, thổi một chút cho vào miệng, thêm vài lần tương tự, hiển nhiên không có ý định đụng đến miếng thịt trong bát. Những người còn lại biết ý cũng thôi nhìn mà tiếp tục ăn.
Châu Anh bị từ chối cảm thấy xấu hổ vô cùng, động tác cầm đũa cũng trở nên gượng gạo hơn.
Thiên An nhìn hai người, có hơi hậm hực gắp lấy một miếng thịt, thổi phù phù vài cái rồi cắn hết phần thịt đi còn phần mỡ cậu vô tư cho vào bát Hoài Nam.
“Tao không ăn mỡ được, mày ăn đi.”
Hoài Nam khó hiểu nhìn qua cậu bạn, rõ ràng là cậu ăn mỡ bình thường nha, nhưng khi thấy gương mặt hờn dỗi của Thiên An hắn cũng chỉ đành bất lực gắp miếng mỡ cho vào miệng.
Hoài Nam không biết, hành động này đã khiến cho Châu Anh chịu đả kích. Hắn thà ăn phần thừa của bạn mình cũng không thèm ăn đồ ăn cô gắp.
Suốt thời gian sau đó Châu Anh cũng ít nói chuyện lại, chỉ im lặng ăn và lắng nghe mọi người nói chuyện mà thôi, lâu lâu cũng có nói vài ba câu như để chứng minh sự tồn tại của mình.
Sau bữa ăn, Nhật Long cảm thấy chưa đủ, nãy ra ý kiến bảo mọi người cùng đi hát karaoke, mọi người hiển nhiên rất hưởng ứng, dù sao bây giờ cũng còn sớm, hát một chút cho tiêu thực cũng được.
“Đi, đi, tao nhớ giọng hát của lớp trưởng Thiên An lắm á nha. Có cây đàn ở đây thì hay nữa, Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-ban-la-chong/3608921/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.