Mùng bốn Tết, lớp cậu kéo nhau qua nhà thầy chủ nhiệm để chúc Tết. Thầy của họ năm nay tầm 30 tuổi, chưa vợ con gì, thầy cũng thuộc tuýp người đẹp trai vui tính nên hay bị đám nhóc bọn họ trêu gọi thầy là ‘anh Tuấn ế vợ’, thầy mặc dù rất bất lực, cũng nhiều lần giả vờ tức giận dọa nạt bọn nhóc nhưng bị gọi riết rồi cũng quen, đôi khi còn hùa theo bọn họ nữa.
Nay mới sáng sớm, thấy đám nhóc bình thường quậy phá nhưng nay lại khoác lên mình bộ dạng ngoan ngoãn đến nhà chúc Tết, thầy cảm động thì cảm động thật nhưng vẫn quen tính cho đám nhỏ xô nước lạnh.
“Sớm dữ à, sao bình thường không thấy mấy anh chị đi học sớm như vậy ha?”
Cả đám trề môi, đồng loại nhìn thầy mình với đôi mắt đầy ai oán, đầu năm đầu tháng thầy nói lời nào đó bớt đả kích không được vậy ạ, bộ tụ em hay kéo nhau đi học trễ lắm hay gì?
Ừ thì đúng vậy đấy, lần nào lớp bị trừ điểm thi đua đều là lý do này mà.
Thầy Tuấn bất lực mở rộng cửa nhà, cả đám te te nối đuôi nhau đi vào, chưa đầy năm phút các vị trí có thể ngồi trong phòng khách đã bị chiếm đóng.
Mẹ của thầy Tuần là người yêu thích mấy người bạn nhỏ, thấy học trò con mình đến chúc Tết cười rất hiền hòa mang trà bánh ra đãi đám nhóc bọn họ. Cả đám được ăn cười toe toét với bà, vài đứa khéo mồm khèo miệng chúc Tết cùng khen bà vài câu khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-ban-la-chong/3537551/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.