“Chuyện gì?”
Hoài Nam nâng mắt lên nhìn Nhật Long, cậu bạn nghiêng đầu cười tà.
“Thì chuyện mày… với thằng An í.”
Với cái giọng điệu này, Hoài Nam muốn giả ngu cũng không được, thế là hắn nhíu mày nhìn qua Gia Bảo, thấy cậu bạn nhìn mình với ánh mắt bất đắc dĩ, hắn liền biết cái miệng kia đã không giữ được. Nhật Long thấy thế liền chen vào nói.
"Đừng có nhìn nó, là tao ép nó nói đó, tao cũng đoán được sơ sơ rồi nên mới hỏi nó. Nó mà không nói thì tao cũng sẽ mò ra được thôi, ánh mắt mày rõ ràng thế cơ mà.”
Hoài Nam nghe xong lại cúi đầu tiếp tục giải bài toán đang dang dở. Thiên An ở bên ngoài vừa muốn đi vào cũng vừa muốn nghe tiếp, ánh mắt mà Nhật Long đang nói đến là ánh mắt gì, và nó có liên quan gì đến cậu?
Mà Nhật Long với tính tò mò của mình nào dễ dàng chịu buông tha cho hắn, thế lại nhướn người lên hỏi.
“Tao quan tâm thật lòng nên mới hỏi mà, mày nói cho tao biết đi.”
Hoài Nam mắt có hơi dao động, tay vẫn bấm máy tính để tính toán, nhưng lần này hắn lại trả lời.
“Vẫn bình thường.”
“Bình thường là bình thường sao ba?”
“Thì vẫn là bạn.”
Nhật Long quay qua nhìn Gia Bảo thì thấy cậu bạn thở dài, thế là cũng không nhịn được mà thở dài theo.
“Chẳng lẽ mày chỉ định làm bạn với nó mãi à?”
Tay cầm bút của Hoài Nam ngừng lại rồi buông hẳn bút xuống, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-ban-la-chong/3495402/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.