Đang nằm thì điện thoại trên bàn bỗng nhiên reo lên, Thiên An lười nhác nhấc cánh tay mình qua lấy, thấy trên màn hình hiển thị tên người gọi là Hoài Nam, cậu vội vàng ngồi bật dậy nghe điện thoại.
“Alo, sao đấy?”
[Ra mở cổng cho tao đi!]
Thiên An nhíu mày, sau đó đứng dậy đi về phía cửa sổ, đưa tay vén màn cửa ra. Cậu nheo đôi mắt lại, dựa vào ánh đèn mờ của chiếc đèn ngoài cổng, quả nhiên nhìn thấy có một bóng người đang đứng che ô ở đó.
Thiên An nói với ba mẹ một tiếng rồi vội chạy đi kiếm cây dù và chìa khóa cổng, sau đó mở cửa ra, bung dù rồi từng bước đi ra ngoài.
“Đây là bánh mẹ con nướng, bảo con mang qua cho nhà mình ăn cho vui.”
“Ôi trời, cám ơn Nam nhé, mưa gió thế này, thật phiền con quá đi.”
Thu Thảo nhận lấy hộp bánh còn nóng hổi từ tay Hoài Nam áy náy nhìn đứa nhỏ này, lại nghe thấy tiếng mưa đang to dần lên, cô khoát tay bảo hắn ở lại ăn cơm, rồi sau đó gọi điện qua cho Ngọc Anh để gửi lời cám ơn và báo cho Ngọc Anh biết, bên kia cũng rất vui vẻ đồng ý, thế là trong lúc đợi cơm, bốn người cùng ngồi ngoài phòng khách tám chuyện.
Cơm nước xong, hai người mang theo một phần bánh mà Hoài Nam mang qua đem lên phòng.
“Nè, sao mày lại đưa nó cho tao giữ chứ?”
Thiên An cắn miếng bánh, mắt hướng về góc trên cùng của bàn học, Hoài Nam cũng nhìn theo rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-ban-la-chong/3486269/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.