Phải nói hôm nay vận của Thiên An rất tốt, vài ván liền mà chỉ có mình cậu ngồi, mấy đứa còn lại thì cứ quỳ miết. Gia Bảo thực không chịu được nữa, quăng mấy quân bài còn lại xuống dưới một cách mạnh bạo, chỉ thẳng tay vào mặt Hoài Nam đang ngồi cạnh Thiên An.
“Thằng Nam kia, mày để im cho thằng An nó tự đánh không được à? Sao phải chỉ cho nó hoài thế?”
Hoài Nam nhún vai bĩu môi, chỉ là hắn không đành lòng để cậu quỳ thôi mà, đầu gối của bạn hắn mềm mại như vậy, không thể để bị đỏ được, chỉ mới thấy cậu quỳ một ván mà lòng hắn xót vô cùng. Ban đầu còn muốn để mình quỳ thay, nhưng Thiên An nhất quyết không chịu, nên đành phải ngồi cạnh chỉ bài cho cậu đánh chứ sao bây giờ.
Bọn bạn tức mà không làm gì được, quỳ thêm ba ván nữa thì bùng không chịu chơi nữa, sau đó lại đổi qua trò khác, trò này thì thêm được nhiều người chơi hơn, đó là đánh bài xì dách. Trận này có thêm mấy đứa vào chơi nữa, cả gái lẫn trai, hình phạt đặt ra là búng trán, số lượng tùy người chơi.
Thiên An xung phong làm cái nhưng Hoài Nam nhất quyết không cho, đem bộ bài quăng qua cho Gia Bảo. Hắn biết thừa trình độ chơi bài của cậu như thế nào mà, chơi mười ván thì chỉ có thua hết cả mười, hắn không thể để cậu cứ dâng trán cho người ta búng được.
Chơi được một lúc, trán đứa nào đứa nấy đỏ hoe, nhất là Thiên An. Hoài Nam thở dài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-ban-la-chong/3462879/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.