“Bây giờ ai có ý tưởng cứ mạnh dạn nêu lên nha, cô sẽ ghi lại lên bảng sau đó chúng ta chùng thống nhất nhé.”
Cả lớp bắt đầu sôi nổi hẳn lên, rất nhanh đã có đứa giơ tay nói ý tưởng của mình.
“Lớp mình hát tập thể đi cô. Em hát chính cho.”
Gia Bảo lập tức phản bác “Mày điên rồi Long, hát quốc ca còn hát lạc mà đòi hát chính. Cô ơi em thấy lớp mình lên đứng chụp hình cái là được rồi, em center cho, bảo đảm với gương mặt này ẵm giải về.”
Ngay lập tức Gia Bảo bị một đám chửi rủa, chửi xung nhất là nhỏ Hà. Trong lúc hỗn loạn, một giọng nói trong trẻo cất lên.
“Hay mình đóng kịch đi cô.”
Một sự tĩnh lặng bao trùm cả lớp học, hàng loạt ánh mắt đổ dồn vào người con gái đang đứng ở đầu bàn, Minh Thư, lớp phó của lớp 8A1, cũng là đứa học giỏi văn nhất lớp, và cũng là đứa... nhiều chuyện nhất lớp.
“Hmm... cô thấy này hay đấy, các em thấy sao?”
Cả lớp trầm ngâm suy nghĩ, nhưng ai nấy cũng có vẻ như hài lòng với ý tưởng này. Gia Bảo xoa xoa cằm mình, hơi đánh mắt về đôi bạn phía sau rồi âm thầm nở một nụ cười gian xảo, sau đó cậu bạn giơ cao tay lên.
“Thưa cô, em rất tán thành với ý tưởng tuyệt vời của lớp phó. Và em cũng muốn đóng góp ý tưởng của mình một chút.”
“Em nói đi Bảo.”
“Dạ, theo trend thời này, em thấy cái motip kịch kinh điển nhất là hoàng tử và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-ban-la-chong/3462867/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.