Bàn tay nắng ấm hơn tôi
Nhưng lại thiếu một chút thôi... ân cần.
Có yêu thương ngỡ thật gần
Vậy mà, duyên phận lần khần mấy phen.
Đã có lúc, em chẳng ngờ sức chịu đựng của mình lại nhiều đến thế. Dẫu cho, chẳng ai biết rằng đằng sau những nụ cười là nỗi đau sâu thẳm và những cuộc chiến thầm lặng trong nội tâm rối bời.
Đã có lúc, bóng tối bao phủ cả không gian, nó quấn chặt lấy cơ thể mệt mỏi sau một ngày dài ngược chơi theo guồng quay của cuộc sống. Những cảm xúc cứ liên tục xô đẩy trái phải, không cho em có thời gian để thở.
Đã có lúc, em thấy như thể tương lai đã vuột khỏi tầm tay, như thể hạnh phúc chỉ dành cho người khác. Nhưng rồi khi nắng lên, vẫn mang đến cho em niềm hy vọng, em vẫn sẽ bước về phía trước.
Bởi sâu thẳm trong lòng, em tin rằng một ngày nào đó, mọi chuyện sẽ đổi chiều, và ngày đó nhất định sẽ đến.
BT1025.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goc-nha-cua-nang/5059528/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.