Trong lòng Ánh Lý rất không vui, không ngờ Dung Thâm đã thật sự có người yêu rồi.
Còn nói gì “Nhưng cậu không muốn biết đâu.” Mà con Lucky thúi, gâu gì mà gâu! Lần đầu cảm thấy Lucky không đáng yêu… Đây là gì với gì hả? Đáng ghét! Sau đó cả hai còn nói gì đó, nhưng Ánh Lý không nhớ được, chỉ biết là sự buồn bực ức chế trong lòng càng lúc càng lan rộng.
Bên cạnh Dung Thâm, đã không còn có thể làm dịu đi sự buồn phiền trong lòng cậu nữa mà ngược lại tâm trạng càng thêm phần buồn bực vì anh.
Về đến nhà, sự khó chịu càng dâng trào. Không hiểu sao không khí trong gia đình rất kì quái, người nhà đều không dám nói chuyện với cậu, điệu bộ cẩn trọng, thấp thỏm.
Ánh Lý ngồi trong phòng suy nghĩ hồi lâu, mới nhớ ra những lời mình nói trước khi xông ra cửa….. “Nếu cả nhà còn ép con đi xem mắt, kết hôn, thì con sẽ đi tìm một người đàn ông để yêu cho mọi người xem!”
Thì ra là vậy! Khó trách khi cậu về mẹ cậu nói chuyện cứ lắp ba lắp bắp mãi.
Ánh Lý gác tay lên trán cười khổ. Đã không kịp nữa rồi, hình như cậu đã có chút yêu Dung Thâm rồi.
Khi nghe anh nói đã có người yêu, cậu rất không vui, thì ra nguyên nhân là vậy.
Đúng là khó hiểu… Cậu càng không muốn nghĩ đến nguyên nhân tại sao mình lại đi thích Dung Thâm, thì lại càng tìm không ra lý do gì để không thích anh. Ở một góc khuất nào đó trong lòng, chỉ cần vừa nghĩ đến anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goc-khuat/1401937/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.