Người bước vào chính là ông nội Sở, bên cạnh Trần Hưng.
Trần Hưng sắc mặt có chút khó coi nhưng vẫn cố giữ im lặng.
Ông nội Sở ho một tiếng.
“Đây là công ty hai đứa đang làm gì vậy hả?”
Sở Vãn Tình giật mình buông tay ra.
“Ông nội!”
Ông nội Sở chưa lên tiếng đã nghe Trần Hưng nói trước.
“Cậu mới đến công ty một ngày đã khiến mọi người nhốn nháo cả lên. Còn Vãn Linh, cô ấy đã làm gì mà cậu lại hãm hại cô ấy hả?”
Sở Vãn Tình nghe không hiểu ý anh ta là gì.
“Chị Vãn Linh thế nào? Nhất sẽ không làm như vậy đâu.”
Thân hình nhỏ nhắn chắn trước mặt anh.
Thượng Quan Nhất nhìn cái đầu nhỏ phía trước mình môi khẽ cong lên.
“Em có biết anh ta đã làm gì không. Chị gái em hiện tại đang ở bệnh viện. Còn em ở đây bên vực người ngoài.”
Trần Hưng khó chịu nói. Anh ta không ngờ một người yếu đuối như Sở Vãn Tình mà lại cố gắng bảo vệ Thượng Quan Nhất như vậy. Chắc hẳn là bị bỏ bùa ngải gì đó.
“Anh ấy mới không phải người ngoài.”
“Em…”
“Khụ! Đủ rồi. Ta vẫn còn ở đây.”
Ông nội Sở nhíu mày nghiêm nghị lên tiếng.
“Tôi có chuyện muốn nói riêng với cậu.”
Sở Vãn Tình mím môi nhìn anh. Rõ ràng là cô không yên tâm để anh ở lại đây một mình.
“Cháu sợ ta sẽ ăn tươi nuốt sống cậu ta à.”
Giọng ông hơi lạnh xuống như đang tức giận.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goc-khuat-cua-so-menh/3559242/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.