Khu chung cư Vân Đông.
Sở Vãn Tình nằm trên giường lăn lộn mãi cũng không ngủ được, cô nghiêng người lại nhìn anh.
Thượng Quan Nhất ngủ trên nệm mỏng dưới sàn nhà.
Cô chóng tay ngồi dậy, nhẹ nhàng đo về phía anh.
Cô nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh.
Thượng Quan Nhất đã thức giấc nhưng vẫn nằm im như đang ngủ. Anh muốn biết cô muốn làm gì.
Sở Vãn Tình cúi người xuống sát vào mặt anh. Nụ cười ngây ngô đến mình còn không biết là cười cái gì.
Tay anh siết chặt lại.
Cô thấy anh vẫn còn say ngủ, đánh liều một chút.
Môi chạm nhẹ lên môi anh.
Anh mở mắt ra.
Sở Vãn Tình mắt chớp chớp. Sao lại thức giấc ngay vào lúc này. Hôn trộm mà còn bị bắt tại trận thì giải thích làm sao đây.
Ding dong! Tiếng chuông cửa vang lên.
Sở Vãn Tình mừng muốn chết. Thật sự rất là cám ơn người đã ấn chuông cửa ngay lúc này.
Cô ngồi dậy.
"Tôi đi mở cửa."
Cô nhanh chân chạy ra khỏi phòng.
Anh ngồi dậy, tay chạm nhẹ lên khoé môi mình.
Nếu như cô biết sự thật... Liệu rằng cô có hành động như vậy không?
[...]
Sở Vãn Tình chỉnh lại quần áo, đầu tóc gọn gàng nhìn qua mắt mèo trên cửa.
Cô mở cửa ra, mừng rỡ.
"Mẹ! Chị Vãn Linh."
Nhưng trái với sự mừng rỡ của cô, Tống Na nhìn xung quanh một vòng. Đúng như lời Vãn Linh nói. Nội thất đều là mới.
"Mẹ thấy con sống khá ổn khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goc-khuat-cua-so-menh/3559216/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.