Sở Vãn Tình áp tay lên má mình.
"Sao lại nóng như vậy chứ."
Hít sâu một hơi, cố gắng ổn định lại nhịp tim vẫn đang đập loạn của mình.
Cô nhìn mọi thứ đã được anh thu xếp gọn gàng mỉm cười. Đứng dậy, cô lấy túi đựng thức trên bàn đi vào trong bếp.
"..." Sở Vãn Tình đen mặt,l b đỡ trán.
Cô chỉ mua vật trang trí trong nhà. Còn vật dụng để nấu ăn thì...
Sở Vãn Tình lại thở dài, bước ra khỏi bếp.
Vừa thấy anh bước ra khỏi phòng tắm, cô liền nâng mắt.
"Hay là chúng ta ra ngoài ăn đi."
Anh dừng lại động tác nhìn cô.
"Không cần để ý đến tôi."
Anh ngồi xuống ghế đối diện.
"Cũng đã là vợ chồng rồi. Không để ý làm sao được chứ."
Cô lẩm bẩm một mình.
Anh nhìn cô như thể vừa nghe hết vậy.
Sở Vãn Tình cúi đầu xấu hổ, chột dạ.
"Không đi thì tôi tự đi."
Cô đứng dậy bước ra ngoài.
Đến cửa cũng không kịp khép lại.
Anh đứng dậy đi về phía cửa sổ. Ánh mắt nhìn về phía cô gái nhỏ nhắn từ từ khuất sau cổng chung cư Vân Đông.
Tay anh đặt lên cửa sổ.
"Luôn xem mình là chồng sao."
[...]
***
Khu phố đêm Vân Đông.
Sở Vãn Tình nhìn những quầy thức ăn trưng bày hai bên đường đến hoa cả mắt. Cô ở Phương Bắc đến tuổi này còn chưa đến đây lần nào. Ở Sở gia khá nghiêm khắc, ngoài công việc ra thì cô chẳng đi đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goc-khuat-cua-so-menh/3559214/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.