Sở Vãn Tình ngã về phía trước.
Anh đưa tay đỡ lấy trán cô để không va chạm vào đầu.
Tài xế liền quay lại.
"Tiểu thư có sao không? Vừa rồi có một chiếc xe lao đến tôi..."
Sở Vãn Tình hồi phục tinh thần.
"Không sao. Cháu không sao cả."
Ông thở phào, khởi động xe tiếp tục lái về phía Vân Đông.
Cô khẽ nhìn sang anh.
"Cám ơn!"
"Tiện tay thôi."
"Ra là vậy à."
Cô khẽ cười, tuy miệng anh nói chuyện cứng nhắc nhưng anh cũng không xấu như chị và mẹ đã nói. Có thể vì cuộc sống khiến anh trở nên như vậy. Nếu như anh ở trong một hoàn cảnh khác thì sao? Còn vì sao, chị Vãn Linh bị ngã thì từ từ cô sẽ tìm hiểu.
Lúc cô mãi mê suy nghĩ thì chiếc xe đã dừng lại trước chung cư Vân Đông. Cô nhìn một lúc lâu vẫn có chút khó chấp nhận được. Nơi này... Chỉ có hai người thôi sao?
Tài xế liền lên tiếng.
"Tiểu thư! Đây là chìa khóa nhà. Tầng ba căn hộ số mười chín."
Cô gật đầu.
"Cám ơn!"
"Nếu không có chuyện gì dặn dò, tôi đến bệnh viện đón đại tiểu thư."
Sở Vãn Tình quay lại.
"Hôm nay chị xuất viện sao?"
Tài xế gật đầu.
"Nghe nói đại tiểu thư còn chuẩn bị để đến nhà Trần thiếu gia để dự tiệc gì đó."
"Ra là vậy."
Ông ta gật đầu rời khỏi.
Sở Vãn Tình mím môi. Chắc chị còn giận nên mới không cho mình biết.
"Cô không vào nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goc-khuat-cua-so-menh/3559209/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.