Tỉnh lại lần thứ hai nỗi đau thể xác không thể át được nỗi đau mất người thân đang đục khoét tim Nguyệt. Đau đớn, sợ hãi, trống rỗng như những con sóng lớn đánh thẳng vào cô khiến cô gục ngã nhưng sẽ không có ai đỡ cô dậy như ba mẹ cô vẫn làm nữa.
Ba mẹ là người sẵn sàng vì ta mà hi sinh tất cả, khi sai lầm đã có ba mẹ giúp ta sửa chữa, khi ta đã đi mệt trên con đường đời này rồi thì luôn có vòng tay dang rộng đón ta về. Bây giờ cô đang rất đau, rất cô đơn muốn tìm vòng tay mẹ chở che, muốn được ba dỗ dành nhưng cô chẳng còn ai, không một ai.
Mẹ có phải con ngỗ nghịch chỉ giỏi gây chuyện mà mẹ bỏ con đi không? Ba có phải con hay ghen với Hàn Hạo vì nó được yêu thương hơn con mà ba bỏ con không? Hai người trả lời đi, làm ơn, từ giờ con sẽ ngoan, sẽ không đi đánh nhau, không ghen tị nữa mà sẽ chỉ tập trung nghiên cứu nghe lời ba mẹ thôi, làm ơn, đừng bỏ con...
Cô cố gắng mở to mắt nhưng không ngăn nổi giọt nước mắt lăn xuống khóe mắt, khóe môi, mặt chát.
---
Cửa phòng mở ra Chu Bá Anh và năm người nữa bước vào, có vẻ như năm người này không phải bác sĩ mà là người của tập đoàn và chính phủ. Tên ngồi giữa lên tiếng:
- Khu B hiện tại đang được cách li để BA-Virus không thoát ra ngoài nếu không sẽ khiến cổ phiếu giảm mạnh, hợp đồng về vũ khí sinh hóa với chính phủ sẽ ngưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goa-phu-den/70097/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.