Cuộc sống nghỉ đông thư thả đi xa, An Hảo trở lại cuộc sống lao lực tôm tép sáng chín chiều năm*. Trên thế giới, chuyện hạnh phúc nhất là gì? Ngủ! Trên thế giới, chuyện đau khổ nhất là gì? Rời giừơng vào buổi sáng sớm! Trên thế giới, chuyện cực kì đau khổ nhất là gì? Làm việc tinh thần cao đến tối muộn và sáng hôm sau phải dậy sớm rời giừơng!
*ý chỉ công việc văn phòng: 9h sáng bắt đầu, 5h chiều kết thúc
Là một thành viên của Hiệp hội Ngủ Vân Hồng Vân, đối với An Hảo mà nói, tiếng chuông đồng hồ báo thức vang lên vào mỗi buổi sáng giống như tiếng chuông gọi hồn, khiến cho chiếc đồng hồ bị ném đi không biết bao nhiêu lần. Nhưng hôm nay, vào mỗi buổi sáng, tiếng chuông đã trở thành âm hưởng báo một ngày giải trí mới bắt đầu.
"Này, đã thức chưa? Nên rời giừơng thôi." Giọng nói của Lí Mộc trầm thấp nghẹt nghẹt từ đầu bên kia truyền tới.
"Ưm.. Dậy ngay..." An Hảo để điện thoại ở bên tai, hai mắt thì nhắm nghiền, lầm bầm.
- "... Này, rời giừơng thôi."
- "Ưm... Để em chuẩn bị tinh thần một chút, lập tức dậy liền..."
- "Khụ, vậy bây giờ rời giừơng chưa?"
- "Vâng, dậy ngay đây..."
- "... Em ngồi dậy trước đi..."
- "Ưm, để em lấy sức..."
- "Ngồi dậy chưa?"
- "Tứ chi vô lực, em lại nằm xuống rồi..."
Một hồi lâu yên tĩnh.
- "Đã dậy chưa?"
- "Ưm... Hả?"
Lí Mộc giơ tay lên vỗ trán: "Đồng chí An Hảo! Mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/go-muc-khong-the-deo/2545523/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.