Mặc dù biết em không có cảm tình với Phương, nhưng nghe em nói mối quan hệ đồng tính khiến em ghê tởm, trong tôi có chút chạnh lòng. 
"Mới mùng một mà đã thẫn thờ rồi? Có chuyện gì sao con?" 
Tôi đang quét đám lá rụng trong sân Chùa, nghe tiếng sư cô liền dừng tay. "Dạ không ạ. Thày mặc vậy có lạnh không?" 
"Thày vào trong bây giờ, khách đến đông quá." Sư cô mỉm cười, chậm rãi đến bên tôi, nhẹ nhàng xoa xoa bả vai tôi, "Lạnh lắm không? Nghỉ tay đi con, tối ở lại ăn cơm với thày đã rồi hẵng về nhé." 
"Mà con sợ hết xe ấy, con cũng không mang quần áo về đây." 
"Về nhà cũng buồn mà. Mấy hôm Tết ở lại chơi với thày." 
Dứt lời, sư cô lại vội đi. Đầu năm mọi người ai cũng lên Chùa cầu may, thế nên lúc này trong sân khách khứa vô cùng tấp nập. 
Cổng sau của Chùa hướng ra một hồ nước nhỏ trong veo. Tôi vừa cầm cây chổi tre, vừa lơ đễnh bước ra ngoài. Gió từ ngoài hồ thổi tới, đem theo cái lạnh cùng hơi nước ẩm ướt khiến tôi khẽ rùng mình. 
"Đau hết cả chân. Đã bảo không đi giày cao gót mà mẹ cứ bắt đi cho được." 
Ánh mắt rơi trên gương mặt của cô bé đang ngồi trên hàng ghế đá ven hồ. Có nét quen thuộc, tôi không nhịn được nhìn thêm một lần nữa. 
Hình như phát giác ra có người đứng bên cạnh, cô bé ngẩng đầu ngó tôi. 
Có lẽ trong đầu luôn lởn quởn hình bóng của Lan Nhi, nên nhìn cô bé này lại cảm thấy có đôi phần giống với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/go-ba-tieng-noi-yeu-em/1113860/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.