An Nhiên lúng túng, vẻ mặt bối rối thăm dò.
- Sao anh lại ở đây???
Yorn nghe cô hỏi vậy thì nhìn cô hồi lâu mới trả lời.
- Là Lina nói với tôi là cô ở đây, nghe nói cô đã hôn mê suốt 3 ngày…chỉ vì dùng quá liều thuốc trầm cảm…
Bầu không khí trở nên yên tĩnh, An Nhiên muốn xác nhận lần nữa nên ngập ngừng hỏi.
- K…Kal dạo này thế nào rồi?
Nghe câu này, Yorn bối rối hỏi lại…
- Lẽ ra cô nên hỏi tôi câu này chứ? Sao lại là tên đó???
Bị chất vấn nên An Nhiên đành im lặng, Yorn nhìn thấy khuôn mặt đượm buồn của cô thì thấy mình đùa hơi quá nên trả lời.
- Cậu ta vẫn ổn, tứ chi lành lặn!!
- Vậy…anh ta có đối tượng mới chưa???
Giọng nói của An Nhiên càng lúc càng nặng nề, cảm giác được cô không vui nên Yorn đành nói dối…
- Vẫn chưa, cậu ta…cậu ta vẫn luôn một mình từ đó tới giờ!
Nghe vậy, An Nhiên lúc này xúc động mà bật khóc, không ngờ mọi chuyện vẫn diễn ra giống như trong giấc mơ. Yorn lo lắng vội đi đến an ủi. Không ngờ An Nhiên lại ôm lấy anh mà khóc thút thít, điều này khiến cho anh rất khó xử.
Sau khi giải tỏa hết cảm xúc dồn nén bấy lâu, An Nhiên ngập ngừng nói…
- Khi nào cậu về nước??
- Khoảng 3 ngày nữa!
Yorn nhanh chóng trả lời, An Nhiên nhìn anh với ánh mắt đầy đáng thương.
- Tôi có thể đi cùng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gnasche/3574314/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.