Chương 2014: Khổ sở như vậy là vì cái gì
Chiến Quốc Việt nói: “Chỉ hy vọng như thế.”
Ngoài cửa lớn, Diệp Phong vừa vội vã đến thì nghe thấy Quốc Việt và bé Tùng nói chuyện, vô cùng choáng váng.
Anh vẫn cho là, bé An theo Bác Danh rời đi, chỉ là đi du lịch giải sẩu, chắc hẳn chỉ một hai tháng sau sẽ trở lại.
Bây giờ mới biết, Thanh An rất có thể bảy năm tám năm cũng chưa chắc đã về được.
Bảy, tám năm.
Khi đó bé An đã hai mươi hai tuổi. Mà mà anh đã bước vào thời kỳ trung niên. Diệp Phong chỉ cảm giác có một sự mất mát không tên đang len lỏi khắp toàn thân mình.
Giống như bảo bối thuộc về mình bỗng nhiên biến thành bọt biển, mà bay đi.
Diệp Phong xoay người, hồn bay phách lạc rời đi.
Anh vừa đi vừa tự hỏi lòng mình: Khổ sở như vậy là vì cái gì?
Nếu chỉ coi Thanh An là em gái mình, cô ấy có tiền đồ rộng mở như thế, anh nên mừng thay cho cô ấy.
Anh dựa vào cái gì mà không vui?
Dựa vào cái gì?
Anh khổ sở đi tìm đáp án, sau đó trong đầu anh nhen nhóm lên một ý nghĩ, cái ý nghĩ này làm cho anh sợ hết hồn.
Không phải anh muốn vì tư lợi mà chiếm bé An cho bản thân mình chứ?
Diệp Phong cả kinh chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.
Không không không, anh không thể làm hại tâm hồn trong sáng đẹp đẽ của bé An.
Trời ạ, cô ấy chỉ là một đứa bé.
Diệp Phong trở lại biệt thự, Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/591098/chuong-2014.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.