Chương 1991: Thẩm tra cũng không tồi, chỉ là có chút lãng phí khăn giấy khử độc 
 Rất nhanh, Dư Tiền liền đem Tô Tâm đi đến trước mặt của Chiến Quốc Việt và Thanh Tùng. 
 Tô Tâm chỉ là một cô gái mới có mười tám mười chín tuổi, vẫn còn mặc trang phục mà nhà họ Chiến cung cấp cho người làm, ánh mắt mập mờ, lộ ra sự nhát gan. 
 “Hai cậu chủ à, tôi chính là Tô Tâm. Không biết là hai cậu chủ tìm tôi có việc gì không ạ?” Giọng nói của Tô Tâm rất nhẹ, mang theo một chút thanh âm sợ sệt. 
 Chiến Quốc Việt huých cùi trỏ về phía trước của Thanh Tùng, nhỏ giọng nói: “Em không phải là đang tu luyện mỹ nhân kế hay sao? Để anh xem xem em đã tu luyện được đến mấy tầng rồi nào?” 
 Thanh Tùng: “…” 
 Thanh Tùng lườm anh một cái: “Anh muốn lười biếng thì cứ nói luôn đi. Đi tìm một cái cớ như vậy để làm gì chứ? Em biết rằng anh không thích cùng với người lạ nói chuyện mà, không sao hết, em nói, em thích nói chuyện nhất mà” 
 Thanh Tùng làm tư thế ngồi đoan chính, sau đó thì hỏi thăm Tô Tâm về mấy vấn đề mà dường như không có chút liên quan nào đến vụ án: “Chị Tô Tâm à, chị lớn lên xinh đẹp thật đấy… năm nay chị bao nhiêu tuổi rồi?” 
 Một miệng nước trà của Dư Nhân thiếu chút nữa mà phun ra ngoài. 
 Cái thằng bé này rốt cuộc là đi tra án hay là đi tìm bạn gái vậy hả? 
 “Mười chín tuổi ạ” Tô Tâm nói. 
Đáy mắt của Thanh Tùng trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/591075/chuong-1991.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.