Chương 1943: Đau dài không bằng đau ngắn
Lạc Thanh Tùng chỉ vào Chiến Quốc Việt: “Chị nhìn xem, anh ấy và em là anh em sinh đôi cùng trứng với nhau. Nếu anh ấy không vui thì em có thể cảm nhận được tâm trạng của anh ấy cho nên em cũng sẽ không vui”
Chiến Quốc Việt không nói nên lời mà lườm cậu một cái: “Em nói nhiều quá rồi đấy”
Sau khi bác sĩ cho Lạc Thanh An uống dung dịch đường glucose, cô bé đã nhanh chóng tỉnh lại.
Lạc Thanh Tùng và Chiến Quốc Việt thở phào nhẹ nhõm.
Công ty Á Châu.
Ngay sau khi Quan Minh Vũ nhận được cuộc gọi của Chiến Quốc Việt, anh ta lập tức đến phòng làm việc của Diệp Phong.
Diệp Phong đang ngồi trên ghế ở trong phòng, ngón tay thon dài của anh ta cầm điếu xì gà và nhẹ nhàng phun ra khói thuốc.
Quan Minh Vũ đi đến, lấy điếu xì gà ra khỏi miệng anh ta, bỏ cái điếu xì gà đang cháy đó vào gạt tàn rồi dập tắt nó.
Vẻ mặt Diệp Phong khó hiểu nhìn Quan Minh Vũ: “Anh đang làm gì vậy?”
Quan Minh Vũ nhìn anh ta và nói: “Vừa rồi Quốc Việt đã gọi điện cho tôi.”
Dạo gần đây tâm trạng của Diệp Phong rất chán nản và làm chuyện gì cũng đều không có sức sống. Anh nói với vẻ lười biếng : “Cậu bé đã nói cái gì?”
“Cậu bé nhờ tôi cử một bác sĩ đến căn phòng thuê.”
Ngón tay của Diệp Phong gập lại và vẻ mặt của anh ta có chút khẩn trương: “Thanh An bị bệnh sao?”
Quan Minh Vũ chế nhạo nói: đến Thanh An sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/591027/chuong-1943.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.