Chương 1827: Gương vỡ lại lành
Dư Nhân nói: “Ông ơi, ông cứ từ từ mà nói, đừng có xách tai con như thế mà”
Sau khi ông cụ Dư và Dư Nhân rời đi.
Dư Sinh đóng lại cánh cửa của căn phòng ngủ, sau đó thì tự mình đứng chắn ở trước của cái cửa, phá hỏng đường đi ra ngoài của bà Dư.
Bà Dư ôm lấy đứa trẻ, nên cũng không dám tranh chấp ồn ào với ông ta. Vậy nên chỉ đành giận dỗi mà trừng mắt nhìn ông ta: “Ông muốn làm cái gì hả?”
Dư Sinh nhanh chóng bịch một tiếng, quỳ ngay xuống trước mặt của bà Dư, nước mặt tuôn đầy mặt nói: “Bà chủ à, tôi biết những năm qua, tôi đã để cho bà chịu quá nhiều ủy khuất rồi. Thật xin lỗi”
Bà Dư ngẩn ngơ. Cũng biết rõ Dư Sinh đã ở cùng bà mấy chục năm rồi, vẫn luôn tự kiềm chế chính bản thân vì là gia chủ của gia trại nhà họ Dư, xưa nay luôn làm theo ý mình, dù cho có làm sai chuyện gì thì cũng vẫn luôn là thái độ có đánh chết cũng sẽ không nhận sai.
Đôi mắt của bà Dư lã chã nước mắt: “Ông có biết là tôi đã đợi những lời này của ông bao nhiêu năm rồi không hả?”
Dư Sinh nói: “Lúc trước bà ở trong Phật Đường, mặc dù tôi không có nói xin lỗi với bà được, nhưng mà tôi trêu chọc bà dỗ dành bà không phải là vì muốn xin lỗi với bà một cách trá hình sao? Bà xem tôi đối xử với những người phụ nữ khác, có kiên nhẫn được như vậy giống như đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/590911/chuong-1827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.