Chương 1804: Linh Trang, ôm anh
“Tại sao cố ý chọc anh tức giận?” Chiến Hàn Quân chất vấn.
“Không phải cố ý chọc giận anh tức giận, chỉ là…
“Chỉ là cái gì?” Chiến Hàn Quân hỏi.
“Chỉ là muốn nghe anh dạy dỗ em. Linh Trang nhỏ giọng nói.
Chiến Hàn Quân há hốc mồm Gương mặt tuấn tú bật cười, đưa tay xoa tóc của cô, nói: “Trong đầu em chứa gì thế?
Anh Hàn Quân dạy dỗ em, em rất vui vẻ sao?”
“Đương nhiên không vui. Nhưng mà bà nội nói, anh bị chứng tự bế. Em không phải là muốn anh nói nhiều một chút sao?” Linh Trang nói toàn bộ ra.
Chiến Hàn Quân: ““
Im lặng rồi nói: ‘Hai người là đứa nhỏ ba tuổi sao? Phương pháp ấu trĩ như vậy, nhọc lòng hai người nghĩ ra được.
Linh Trang hắng giọng một cái: “Khụ khụ!”
Bác Danh và ông cụ nhanh chóng tách nhau ra. Trên mặt Bác Danh xuất hiện vẻ thiếu nữ e thẹn.
“Các cháu đã về rồi à?”
Bác Danh lén lút tỉ mỉ nhìn gương mặt tuấn tú của Chiến Hàn Quân, lại phát hiện khuôn mặt tuấn tú vẫn kéo căng, sắc mặt lạnh lẽo.
Bất đắc dĩ lắc đầu: “Hàn Quân, tìm đủ dược liệu chưa?”
Mặt Chiến Hàn Quân tối sầm cầm trong tay dược liệu đưa cho bà.
Bác Danh nhìn Chiến Hàn Quân, nói đại hỏi: “dược liệu có tươi không?”
Hàn Quân rõ ràng có thể cảm giác được bà ấy cố ý làm khó dễ anh. Anh tự mình đi tìm dược liệu, không tươi được chắc?
Lại còn coi anh có chứng tự bế?
Anh đem dược liệu nhét vào tay Bác Danh, xoay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/590888/chuong-1804.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.