Chương 1653: Ăn cơm mềm
Tâng ba, trong hành lang mờ mịt, hai tay Phương Tuấn Ngọc chống vào tường, nhốt Tranh Ngọc trong lòng.
Tranh Ngọc dở khóc dở cười: “Diễn xong chưa?”
Phương Tuấn Ngọc hướng về phái cô thở ra một hơi: “Chị nghe đi, có người tới.”
Tranh Ngọc choáng váng, Phương Tuấn Ngọc nhìn xuống lầu, thấy đôi giày da bước ra khỏi thang máy liền cúi đầu hôn lên cổ Tranh Ngọc.
Dư Nhân thấy Tranh ngọc và Phương Tuấn Ngọc trên tường, khuôn mặt đẹp trai lạnh ngắt: “Các người đang làm gì vậy?”
Phương Tuấn Ngọc ngẩng đầu, còn chưa đã lau lau miệng, bất mãn nhìn Dư Nhân: “Này, anh em, mắt anh bị mù sao, giữa người yêu với nhau áp tường, có gì kỳ lạ sao?”
Dư Nhân bước qua, ánh mắt dừng trên mặt Tranh Ngọc: “Cô thực sự thích anh ta sao?”
Tranh Ngọc căng da đầu lên, gật gật đầu.
Dư Nhân chế nhạo: “Vậy lúc ở trên núi Everest, cô trăm phương ngàn kế vào sống ở biệt thự của tôi là có ý gì?”
Tranh Ngọc ngước đôi mắt lấp lánh lên, cần môi nói: “Tôi phải tìm một người bố cho bé Quốc, vốn dĩ anh là người thích hợp nhất, nhưng anh không đồng ý, tôi đành phải tìm người khác thôi”
Mắt Dư Nhân tối sâm lại: “Tôi sẽ cho cô nhiều tiền, cô không cầm dựa vào người khác cũng có thể sống tốt”
Phương Tuấn Ngọc sờ cằm bắt đầu tính toán tỉ mỉ: “Tranh Ngọc, em nghe chưa? Anh ta sẽ cho em rất nhiều tiên, lúc đó chúng ta có thế dùng tiên của anh ta mở rộng công ty anh sẽ đối tốt với em và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/590737/chuong-1653.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.