Chương 1595: Sai lầm không thể sửa
Chiến Hàn Quân giống như một tia sáng,
mang đến ánh nắng ban mai rực rỡ đến cho nhà
họ Dư. Sau khi trời tối, lại biến mất đi bặt vô âm
tín.
Nhà họ Dư đã từng huyên náo, tưng bừng giờ
lại quay trở về dáng vẻ yên tĩnh, ngột ngạt, buồn
†ẻ trước đây.
Ông cụ loạng choạng bước đi trên con đường
nhỏ giữa núi, nhớ lại những khoảnh khắc ông và
Chiến Hàn Quân ở cạnh nhau. Sự khôn ngoan,
lém lỉnh của cậu nhóc khiến cho mặt mày ông trở
nên rạng rỡ, hớn hở.
Tuy nhiên bức tranh hạnh phúc và ấm ấp này,
ông lại chẳng thể nào hưởng thụ được nữa.
Trong lòng ông trở nên hối hận, nhưng có.
điều chỉ có thể trách bản thân mình làm mình
chịu mà thôi.
Dư Thiên An òa khóc trong vòng tay của
Chiến Bá Minh. Mãi đến bây giờ, bà ấy cũng
không thể hiểu được. Dư Thiên An nói một mạch:
“Hàn Quân sao lại có thể nhẫn tâm đến như vậy
chứ, làm sao có thể vứt bỏ một người làm mẹ như.
em chứ?
Chiến Bá Minh luôn nguyện ý chiều lòng Dư
Thiên An, thứ nhất là vì yêu, thứ hai là vì cảm giác
hổ thẹn, áy náy.
Nhà họ Dư biết bao nhiêu năm nay giam cầm
Dư Thiên An ở trong cung điện dưới lòng đất,
khiến bà phải mắc căn bệnh lạ, cơ bắp trên cơ thể
đã trở nên suy thoái dẫn đến mất đi khả năng cử
động. Chiến Bá Minh cũng chính bởi vì cảm giác.
áy náy này mà một mực đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/590679/chuong-1595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.