Chương 1421: Tôi phải trốn đi Trại nhà họ Dư.
Dư Tiền cấp tốc chạy đến phòng khách tìm ông chủ Dư Sinh, liền thấy ông chủ Dư Sinh ngồi đánh mạt chược với ba cô gái nhỏ của mình, không khí thật là hoà thuận và vui vẻ.
“Ông chủ, ông lại thua rồi”
Dư Sinh cười ha hả đem vàng trong túi lấy ra ném tới trước mặt người thẳng. Không một chút tức giận nói: “Đã đánh cược thì phải chịu thua.”
Đến phiên Dư Sinh thẳng, ba cô gái nhỏ liền chủ động đem khuôn mặt xinh đẹp của chính mình đưa đến trước mặt Dư Sinh, cho ông ta hôn môi một phát.
Dư Tiền nhân cơ hội đó, chính mình đưa mặt đến. Dư Sinh nhằm mắt môi từ từ đặc lên mặt Dư Tiền, liền cảm nhận được một làn da thô ráp, cùng một chùm râu đâm vào mặt ông ta làm ông ta tức khắc trừng to đôi mắt.
Vừa mở mắt ra nhìn thấy Dư Tiền trước mắt, Dư Sinh tức giận một chân đá văng anh ta. Chỉ dùng một chân nhìn như uy mãnh, kỳ thật là dùng sức rất nhỏ.
Nhóm các cô gái kia cười bò lăn bò lốc.
“Dư Tiền, cậu không đợi ở trại bốn mươi tám mà giúp đỡ cho cậu chủ, tại sao lại chạy về đây mà làm loạn như vậy hả?” Dư Sinh tức giận mắng Dư Tiền uể oả ngồi trên ghế vuông, gục xuống đầu, mệt mỏi thở dài nói: “Ông chủ, trại bốn mươi tám tôi cản không nổi. Từ sau khi Chiến Hàn Quân lên núi, tôi cùng cậu chủ như sống trong dầu sôi lửa bỏng vậy”
Dư Sinh nghe vậy, đến tâm trạng để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/590505/chuong-1421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.