Chương 1371: Yêu sớm
Chiến Quốc Việt khóa còng của Thanh Tùng vào cột đầu giường, lại cởi trói cho cậu.
Sau đó từ trên cao nhìn xuống Thanh Tùng ngồi ở trên giường, dò hỏi: “Cơm muốn ăn gì?” Mặc dù giọng nói không có nhiệt độ, nhưng cũng không còn sự xa cách và thờ ơ từ chối người ngoài ngàn dặm như bình thường.
Thanh Tùng chớp cặp mắt đào hoa phong tình vạn chủng, tỏ ra đáng yêu: “Bánh chẻo.”
Chiến Quốc Việt nhíu mày!
Nghiêm Mặc Hàn lại oán giận kêu la: “Không có bánh chẻo. Nhà của chúng ta đã không ăn bánh chẻo đoàn viên gần bốn năm rồi”
Thanh Tùng ngây ngốc cả người.
Bố mẹ không ăn bữa cơm đoàn viên là bởi vì thiếu cậu sao?
Đáy mắt Thanh Tùng hiện lên vẻ hổ thẹn.
Chiến Quốc Việt nhìn vẻ mặt của Thanh Tùng buồn bực nói: “Cậu chờ đấy”
Sau đó giậm chân đi ra ngoài Nghiêm Mặc Hàn ngốc cả người: “Quốc.
Việt đây là muốn cãi lời bố mẹ nấu bánh chẻo cho cậu?”
Nghiêm Mặc Hàn lộ vẻ mặt như gặp phải quỷ, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn Thanh Tùng: “Có phải cậu đã đã dùng phép thuật gì đó để đầu độc Quốc Việt nhà tôi hay không? Nếu không sao nó nghe lời cậu như vậy?”
Thanh Tùng nháy mắt với Nghiêm Mặc Hàn, cậu vốn là thiếu niên bất cần đời, cộng thêm khuôn mặt đẹp đẽ, nên có thể nói mỗi cái nhăn mày đều mang vẻ mê hoặc lòng người.
Nghiêm Mặc Hàn rùng mình, đứng xa Thanh Tùng hơn.
“Cậu nhỏ” Thanh Tùng cố gảng lừa gạt sự tín nhiệm của anh ta để anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/590455/chuong-1371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.