Chương 1362: Thì ra là bố
Thanh Tùng nhíu chặt mày, cậu là con trai của bố mẹ, mà thượng tướng Mạt Thế này vì muốn lấy lòng mẹ mà nhận cậu làm con sao?
Hứ hứ, cậu không thấy có gì lạ.
Trong mắt Linh Trang phát ra tình mãu tử: “Em suy nghĩ, rốt cuộc thì ở hôm lễ hội em đã viết câu chúc phúc gì? Mặc dù, Thanh Tùng không thể nhìn thấy đèn ước nguyện của chúng ta, nhưng em không muốn làm lấy lệ, lòng em luôn giữ hy vọng rằng đèn ước nguyện sẽ bay đến một nơi thật xa, lỡ như, lỡ như Thanh Tùng nhà chúng ta nhìn thấy thì thế nào?”
“Em muốn đèn ước nguyện thay em nhắn nhủ đến con trai, em muốn để cho.
Thanh Tùng biết, chúng ta chưa bao giờ bỏ rơi thằng bé, hy vọng con trai cũng sẽ có thể đối mặt với những khổ ải của cuộc sống.”
Linh Trang nói Chiến Hàn Quân cười lên một cách dịu dàng: “Vậy thì nói cho Thanh Tùng biết: Khách bộ hành không có giới hạn, kẻ dũng cảm không sợ hãi, người thông minh thì không ai sánh được.”
Thanh Tùng nhíu mày, những lời này là khi bọn họ còn bé, mẹ luôn luôn nói những lời này, ông ta làm sao biết được những lời này?
Cũng không biết Chiến Hàn Quân đột nhiên nghĩ tới cái gì, nụ cười dịu dàng chợt đông lại, liền thở dài chán nản đứng lên: “Đều do anh không tốt, không thể bảo vệ được con trai, làm cho thằng bé bị lạc mất, Linh Trang em có oán trách anh không?”
Bàn tay Linh Trang vuốt ve khuôn mặt của Chiến Hàn Quân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/590446/chuong-1362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.